AO SÂU NƯỚC CHIẾU BÓNG HOA CÚC VÀNG

Date

Service

Client

Synopsis

Một buổi sáng thu se lạnh, cô Chi cùng gia đình tiến hành tổ chức tang lễ cho người chị gái đã qua đời sau hơn 15 năm chống chọi với căn bệnh ung thư vú. Xuyên suốt đám tang, những hồi ức quá khứ không ngừng đưa cô về bên chị mình. Mọi đồ vật, quang cảnh đều gợi nhớ cô về hình ảnh, giọng nói của chị. Trở về với những cuộc hàn huyên tâm tình giữa hai chị em, cô bắt đầu có nhìn nhận mới về cuộc đời của chị và của mình, về gia đình và mục đích sống. Dường như hai chị em họ tìm được điểm kết nối đâu đó giữa ranh giới của sự sống và cái chết.

Director Statement

Vài năm trước, bác gái tôi qua đời do căn bệnh ung thư quái ác. Mặc dù cái chết là một vấn đề kiêng kỵ trong gia đình nhưng tôi vẫn mơ hồ nhận thức được nỗi sợ của sự kết thúc đang cận kề qua những cử chỉ và nét mặt của mẹ, người thân thiết nhất với bác. Từ đó, tôi hiểu rằng có những thứ một khi mất đi sẽ không bao giờ quay lại nữa. Cái chết là sự kết thúc của một cuộc đời. Dù trong nền văn hóa nào, con người đều sẽ có những cách thức riêng để tiễn đưa người đã khuất. Với những cách hiểu khác nhau từ những tôn giáo, tín ngưỡng trên thế giới, tôi tự hỏi rằng, thực sự sau khi chết, con người sẽ đi đâu về đâu? Hay rằng điều đó có còn quan trọng nữa không? Nó quan trọng với người đã ra đi hay người còn ở lại? Hình ảnh của bác qua những câu chuyện của mẹ và kí ức của bản thân thôi thúc tôi viết bộ phim này, câu chuyện về một người phụ nữ trung niên tìm thấy một lớp kết nối mới với người chị quá cố trong những hồi ức vụn vỡ. Qua đó, chủ đề về tầm quan trọng của sự mất mát và cái chết sẽ được nêu lên và tự vấn. Lấy kí ức làm nền tảng cho câu chuyện, bộ phim sẽ được kể theo lối phi tuyến tính, sử dụng ánh sáng và chỉnh màu để phân biệt các hồi tưởng. Nhận thấy dàn diễn viên đang ở độ tuổi phù hợp nhất cho câu chuyện, cùng với việc bối cảnh chính sẽ sớm bị phá bỏ xây dựng lại, tôi quyết định làm phim. Sau vô vàn những biến cố mà đại dịch Covid để lại, tôi mong bộ phim sẽ là một cái ôm vỗ về cho những ai đã mất đi người thân yêu của mình.

Producer Statement

Đối với tôi ký ức là kho tàng, là nguồn năng lượng để hiện tại vận hành. Những hành động của mình ngày hôm nay một phần đều đã hiện hữu và xảy ra bên trong mình ở quá khứ. Và kể từ khi tôi viết những dòng này xuống thì những con chữ này cũng là quá khứ rồi. Cái ngày tôi gặp Nguyên ở workshop Doc Cicada cách đây 2 năm, tôi không nghĩ sẽ được đọc một treatment về kí ức mềm mại như thế. Thách thức nào cũng là một cánh cửa. Bô phim này là một cánh cửa để Nguyên mở ra cho mình nhiều thứ hơn, một thời khắc mà Nguyên không còn thấy ân hận hay nghi ngờ bản thân mình nữa. Và đồng thời, cũng để cho những tiếc nuối hoặc đau khổ được xảy ra trước, để bản thân cô ấy có một sự chuẩn bị với hiện tại. Dùng kí ức để chuẩn bị cho hiện tại và tương lai là một ý niệm quan trọng trong việc làm phim theo góc nhìn cá nhân của tôi. Hy vọng đến cuối hành trình Ao Sâu Nước Chiếu Bóng Hoa Cúc Vàng, Nguyên sẽ lấy lại được tự tin, cảm hứng làm film, và sẽ chia sẻ được luồng cảm xúc thuần khiết đến với người thân của mình.

About Project

Behind the scences

No items found.

Credit

Film